CON VẠC RU TRỜI
Hoàng Anh Tuấn
2020-09-04T04:17:18-04:00
2020-09-04T04:17:18-04:00
http://quanchieuvan.com/tho/con-vac-ru-troi-606.html
http://quanchieuvan.com/uploads/news/2020_05/tuanh_1.jpg
QUÁN CHIÊU VĂN
http://quanchieuvan.com/uploads/logo2.png
Thứ sáu - 04/09/2020 04:17

À ơi mẹ ngủ giấc trời
Con ôm mộ đất gọi người thiên thu
Con chưa đi hết một dòng sông để biết vì sao biển mặn
Chưa đi hết lời ru để biết vì sao cánh cò bạc trắng chiêm bao
Chưa áp mặt vào đất nâu để biết vì sao dấu chân hằn lên luống cày nứt nẻ
Chưa xâu hết vòng chỉ qua đêm để biết vì sao mảnh vá chất chồng nhau
À ơi nắng nỏ đồng cao
Mưa chan đồng thấp ca dao mục mầm
Thương con ngõ chưa hoang mà đầy lá đổ vàng
Con quắt quay nhớ những ngày mẹ lắt lay nằm ốm
Giận cơn gió lùa ngang chái nhà làm con thạch sùng sợ
Kêu rạc rã bóng trăng trên bậu cửa
Thương con mẹ cố chắp từng hơi mỏi bên ngọn đèn leo lét đỏ
Rát bỏng thiêu xa xót những lòng đêm
Con đã quỳ suốt mùa lá rụng mà van xin
Tóc trắng đừng bỏ lại trời xanh tội con cò con vạc
Van ngọn đèn oặt bên cửa gió đừng vội tắt
Con biết tìm đâu chiếc bóng trên vách mà chơi
À ơi con vạc cút côi
Một đêm tiễn mẹ sang trời làm mưa
Bãi lạnh cỏ ngậm hương nức nở nhang buồn
Con gọi mẹ
Đất lặng im đất thở
Con thạch sùng đội tang trên bậu cửa
Chẳng cất nổi một lời tạ tội với bóng đêm
À ơi trăng mọc bên thềm
Con lần tay khắp vách phên tìm người...
Phạm Tú Anh