Con về với mẹ chiều mưa
Đường quê ngập những đón đưa, tạ từ
Ngõ quen im lặng như tờ
Ào ào mưa dội xuống bờ nhân tâm
Độc hành trong cõi cô đơn
Trai đầy gái đủ, mỏi mòn phận riêng
Mẹ ơi, hai tiếng thiêng liêng
Con tha thiết gọi chao nghiêng đất trời
Thấy con mẹ rạng nụ cười
Chiều mưa cũng gạt rối bời sáng trong
Tựa vai như thuở bế bồng
Con mò vú mẹ mà không sữa rồi
Tháng năm ừ nhỉ dần trôi
Bỗng nhiên thấy sợ chia phôi hỡi Người
Cúi xin sông núi, đất trời
Cùng con che bóng mẹ nơi cuối đường...
Nguyễn Văn Vũ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...