Bất ngờ mùa chuyển vô thường
Mẹ như mảnh trấu chợt vương gió gầy
Đê làng tất tưởi bông may
Con về cõng mẹ một ngày đổ mưa
Ngõ nhà một đoạn vòng cua
Chẳng xa mà ngỡ như thừa trăm năm
Vai con thiêm thiếp mẹ nằm
Bàn tay rệu rạo buông dần trên lưng
Thuở nao chân bước ngập ngừng
Con ngồi lưng mẹ qua vùng ấu thơ
Ông trăng như chiếc mâm to
Ngàn sao thắp lửa nhấp nhô khoảng trời
Gặp bao gương mặt rạng cười
Nghe buồn vui những tiếng đời lắng sâu
Cõng con qua hết khổ đau
Mẹ còn trơ một dáng cầu oằn cong
Mẹ nằm nhẹ bẫng lưng con
Mà nghe muôn vạn núi non đổ ào
Lưng dài, vai rộng, thân cao
Một lần cõng mẹ nháo nhào bóng xiêu.
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...