Ở nền sân rêu cũ
nơi mà khi xưa các cụ tiên chỉ, quan viên nhấm nhẳn việc làng
mái đình võng như lưng trâu
cha tôi mỗi buổi đồng phèn bắt cá
khua chân rửa bùn ao sen
bong bóng thụt thò lỗ mũi
ngóng thầy đồ già cắp hộp tráp, roi mây
tấp tểnh guốc mộc thấp cao
đi qua mùa cây đa hun heo thay lá
lũ trẻ lỡ cỡ nhôn nhao
như hội ngày khai hạ
Cha tôi mót được kinh Tam Tự
từ hột mực thầy vỡ trong nghiên
Thiên là trời, địa là đất
thầy nắn từng nét bút
nhất, nhị, tam, tứ... hơi sữa còn thoảng đầu môi
nghển về phía chợ
củ khoai, chiếc bánh lạt mềm to hơn chữ nho
con dế gáy rủ rê khoé bãi
tích Tàu “Nhị thập tứ hiếu”
bập bõm nhớ quên
cha lằn chân roi bữa thầy dặn quên lời
Chiều loe bến đò Lâm
thầy qua bên sông khói hắt hiu lay làng thầy Phương Độ
thầy về với khói
khói như người đàn bà lỡ thì chẳng hẹn buổi vu quy
hun rục đời thầy tranh xiêu vách đất
hun ruỗng đời thầy gà trống nuôi con nhói ngày giáp hạt
chiếc vại sành vỡ
múc lên
từng gáo trăng tươi ròng
Qua nửa thế kỷ
tóc chỏm đã nhuốm màu mây
mỗi lần lén ra bến sông
cha tôi chấm vạt áo sờn nhòe lên khóe mắt
vảy sóng đùn mái chèo xưa
dòng sông ngậm lại chuyến đò
Ở nơi mà cây đa hun heo mùa thay lá
mái đình võng như lưng trâu
cha dắt tay tôi nhặt lên tiếng guốc
tấp tểnh từ ngàn xưa vọng về
Con ạ
mai này con chết
nhớ về quê ta làm hòn đá núi...
Mạc Phong Tuyền
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...