Nào đừng xù lông như thế
Ra ngoài đi
Nắng lên rồi
Cỏ hiền ngoan
Ngậm giọt sương tan
Nào đừng long lanh nữa
Mắt tròn đen
Ngậm ngùi tiếc nuối
Không cần dùng đến móng vuốt
Không cần sắc lẹm dao cau
Chỉ cần đứng lên và bước
Phố đương hoa nhiều lắm
Mùa đương thu nhiều lắm
Choàng lên khuôn trăng
Chạm giọt trăng rơi
Trăng mờ rồi
Trăng khuyết
Sau bao mùa trăng
Lẩn khuất mờ tối
Người đàn ông
Bước ra ánh sáng
Và đã đi thật rồi
Người đàn bà
Lặng lẽ đơn côi
Mèo ngoan
Vẫn thu mình cuộn tròn
Ngủ đi
Một giấc
Một đời
Cỏn con...
Dương Thắng
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...