NGỠ NHƯ HƠI THỞ QUÊ NHÀ (Nguyễn Tuyển)
admin
2019-09-05T07:07:43-04:00
2019-09-05T07:07:43-04:00
http://quanchieuvan.com/tho/ngo-nhu-hoi-tho-que-nha-nguyen-tuyen-167.html
http://quanchieuvan.com/uploads/news/2019_09/nguyen-tuyen.jpg
QUÁN CHIÊU VĂN
http://quanchieuvan.com/uploads/logo2.png
Thứ năm - 05/09/2019 06:59

Rồi mai mốt em có về xứ Nẫu
Nhớ ghé quê mình cát trắng, biển xanh
Đêm trăng mát nghe lao xao gió hát
Nhịp sóng rì rào như cánh võng ru anh.
Quê anh đó một đời luôn nặng nhớ
Chạm vào đâu cũng nghe những câu hò
Cánh đồng lúa cuối chiều hun hút gió
Cong oằn bông thương lắm những cánh cò.
Quê anh đó một đời luôn muối mặn
Những chân trần bỏng cát cứ lớn khôn
Thương các chị những khuya ngồi vá lưới
Ngóng khơi xa- đêm trở gió- bồn chồn.
Và các mẹ một đời luôn tần tảo
Lấm lem bùn, chân khô nẻ... đã quen
Sáng lượm ốc, chiều mò cua bắt tép
Bát cơm thơm nghe dậy những mùi phèn.
Nhớ nhé em, ghé rồi em sẽ thấu
Hạt muối mặn nồng hoá kiếp từ khơi xa
Thương cha- anh một đời luôn bám biển
Đêm bão giông luôn đau đáu quê nhà.
Anh như hạt muối trầm luân dâu bể
Len vào đời qua lối những câu ca
Đêm đất khách nghe rì rầm sóng biển
Ngỡ như nghe hơi thở của quê nhà...
Nguyễn Tuyển