PHÁ CŨI (Long Trần)
admin
2019-10-03T05:23:47-04:00
2019-10-03T05:23:47-04:00
http://quanchieuvan.com/tho/pha-cui-long-tran-256.html
http://quanchieuvan.com/uploads/news/2019_10/long-tran.jpg
QUÁN CHIÊU VĂN
http://quanchieuvan.com/uploads/logo2.png
Thứ năm - 03/10/2019 05:14

Em....!
Người đàn bà đã cũ...
Đưa ánh mắt lạnh băng vượt ra ngoài khung cửa sổ
Thờ ơ nhả làn khói thuốc vô hồn tan vào trong gió
Quá khứ chập chờn... ảo ảnh... xa xăm!...
Cuồng si là gì? khát khao là gì? Sao tất cả như đã lặng câm
Ân ái bản năng cũng không còn rung lên được nữa
Phải chăng với nàng, những xúc cảm kia chỉ như ngọn lửa
Lửa lân tinh... lạnh lẽo đến vô hồn.
Ta đến với nàng không vồ vập môi hôn
Không vội vàng với vòng tay ghì xiết
Ngực trần ta làm gối êm cho mái đầu mỏi mệt
Nhắm mắt lại nào... buông bỏ đi em.
Hãy cởi bỏ buộc ràng, tháo khóa lỏng then
Hãy mở toang cái cũi vô hình mang tên đoan chính
Xé toạc manh áo giả danh với cái tên mỹ miều đức hạnh
Ta hãy chính là mình... chín đỏ được không?
Miết làn môi lên lưng trần cho bung tỏa những đường cong
Vỡ bờ đam mê cho cuồn cuộn tan vào dòng cảm xúc
Khơi dậy những khát khao đã tưởng như bất lực
Tan vào nhau... nghe em!
Người đàn bà đã cũ hồi xuân trong đêm
Để sáng mai ánh mặt trời lại ấm nồng trong mắt biếc
Trời đất đã sang trang, sức xuân thì bất diệt
Bừng lên trong em!...
Long Trần