Con bỗng thấy tháng ba xa vời vợi
Giữa đường đời trong lúc tỉnh khi say
Hoa gạo nở trên bến sông chưa mẹ
Một màu hoa cứ nhức nhối vơi đầy
Nhớ bà nội khi xưa thường chống gậy
Khua đường làng lẫn guốc mộc sớm mai
Áo nâu ngụ gió mưa phai sờn bạc
Lớn khôn bằng những lăn lóc sắn khoai
Màu tóc trắng thơm nồng nàn bồ kết
Cả tuổi thơ gối ngủ giữa hương trầu
Chiếc cối nhỏ hay cất vào túi áo
Hóa về trời giờ hương tỏa nơi đâu
Nghe thao thiết lời ru buồn đêm vắng
Thiếu phụ ngồi tay ôm chặt lấy con
Lòng hóa đá người khóc thương Tô Thị
Mộc Miên ơi màu hoa đỏ có còn
Một hôm thấy mây về chiều hối hả
Đánh mất nhau duyên một nửa cầm chừng
Những hao hác của tháng năm khờ dại
Giữa muôn ngày ta bỗng hóa người dưng
Tháng ba đến trong gầy xơ xác cũ
Phím nhạc lòng cứ ẩn hiện mênh mang
Màu hoa gạo rơi đỏ trên sông vắng
Ai trở về còn ai lạc đa đoan.
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...