Em gõ gót giày vào đêm
đêm mỏng
em ngước nhìn trời cao rộng
mây sà
em mở lòng cho bao la
tim vỡ
Còn sống mũi cay nồng không dám thở
phập phồng phập phồng
đôi tay gầy bấu ngực
níu khoảng không
kìa thu ngoảnh mặt
tạo hóa giấu mùa đông trong đất
mỗi bước lạnh chân
dẫu dài như đường hành quân
tim ơi, nhé
đẩy máu hồng đủ nhiệt
giữ ấm cả tình trăm năm…
Lưu Tử Anh
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...