Tháng ba này của con không có loài hoa thắp lửa
Cũng chẳng rét bân mang áo cho chồng
Không tha thiết xoan đào tím biếc
Chỉ có nỗi đau viết cảm xúc không màu
Bầu trời xám như màu của mẹ
Nẻo nhân sinh vời vợi mây đời
Giọt nước mắt bỗng thành xa xỉ
Trước dồn dập kiếp người vĩnh biệt mà đi
Chưa bao giờ có những cuộc chia ly
Sầm sập đến, ào ạt đi như sông mùa bão lũ
Câu thơ tanh đỏ và gục ngã
Vững sao đây khi cả thế giới rùng mình?
Mẹ của ai cũng giống mẹ mình
Dòng máu khác cũng con người trên trái đất
Chữ xác xơ đong nỗi buồn quá chật
Tháng ba này đâu phải tháng ba xưa
Đừng hỏi sao con đứng dưới mưa
Mắt khô khốc xem tin thời sự
Mà không viết về hoa cây của những mùa bất tử
Khi người trong nhà xác chất chồng ngày một nhiều hơn
Khi ngoài đường chưa ai dám cởi khẩu trang
Nếu thơ hát? Con không là con nữa
Chữ thắt khăn trắng ngoài nghĩa địa
Từ xuôi theo biên giới nỗi buồn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...