Bao giờ mới hết vết chai
Tuổi cha bóng xế đã ngoài sáu mươi
Người nông dân của quê ơi
Dấu xưa để lại một đời nắng mưa
Những ngày mò ốc, bắt cua
Gai dằm, sương rỗ bước chưa thấy mòn
Gót chân hanh nứt chai hơn
Cỏ đêm đẫm giọt bồ hòn lạnh sâu
Những ngày cày cuốc theo trâu
Đôi vai gánh lúa trở đầu nặng tê
Trầy da, rớm đỏ buốt ê
Vai cha gồng cả mùa quê về làng
Những ngày nắng đổ chang chang
Mồ hôi đẫm áo mặn tràn muối tay
Vết chai phồng rộp thêm dày
Xuýt xoa con thổi thơ ngây cha cười
Bây giờ nằm đó cha ơi
Lưng thêm những vết chai đời thêm chai
Rơi từng giọt phía bờ vai
Con kề thức với đêm dài mấy canh
Vết chai hằn vết chiếu manh
Một đời sương gió mà thành người quê
Gật gà trong giấc ngủ mê
Con tìm thấy bóng cha về thong dong
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...