Tháng hai về
lục tìm dáng hình cha
Ngày giáp hạt thóc khô gầy...
cạn kiệt
Sấm trái mùa mẹ thôi ngừng tay dệt
Cha lặng trầm
lúa lép hạt...
mùa đau
Tháng hai về
trăng vỡ những buồng cau
Mẹ lẩm nhẩm câu ca bao đời trước*
Con khờ khạo đâu hiểu lòng mẹ được
Mớ rau vàng mót nhặt mảnh vườn sau
Tháng hai về
trâu nhai sợi rơm nhàu
Hoa xoan rụng
ngập lối về...
hoang hoải
Gà lạc mẹ miệng “ nhiếp” hoài...
thơ dại
Dáng chị đi về
lầm lủi bến cô liêu
Tháng hai về
lem luốc củ sắn nghèo
nghe ấm dạ
sau mỗi chiều tan học
Con biết đâu
tiếng đêm
cha trằn trọc
Bó củi mùn ế ẩm chợ đường xa
Tháng hai về
Chị nhỡ một đời hoa
Giấu nghiên bút anh thôi không học nữa
Mộng chí trai bổng chốc oà
tan vỡ
Cho em thơ khôn lớn từng ngày
Tháng hai về
đâu rồi tiếng mẹ cha
Bước chân lạc nay tìm về chốn cũ
Lá trầu không úa vàng
rêu tường phủ
Hàng cau buồn rũ bóng
bước chân qua
Tháng hai về
con gọi tiếng mẹ cha...!
*câu ca” được mùa cau, đau mùa lúa”
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...
"Tháng hai"nay đã trở thành hoài niệm của"đứa con thơ"tìm về chốn cũ, có gì đó mất mát,xót xa...
Hình ảnh thơ chân thực,sinh động, ngôn ngữ giản dị...(hình ảnh người cha,mẹ,đàn gà con...)