RỜI

Thứ sáu - 26/08/2022 05:37

Người làng tôi vẫn đêm ngày nối nhau xuống phố
Họ không biết đi đâu
Chỉ cần ra khỏi làng
Họ mang theo một đức tin
Và đôi mắt đỏ
Khi tiếng gà gáy đầu tiên
Nụ hôn vội được gửi lại
Những đứa con mơ màng chưa biết gì

Họ ra đi khi miếng trăng đã chếch về núi
Trăng soi bóng họ, họ dìu trăng đi
Những hạt sương chưa kịp tròn trịa
Lấm tấm vuông tròn bám gấu váy, quần

Họ ra đi

Những ngày nhớ núi
Họ lầm lũi tìm về
Rồi lại quay quắt ra đi

Khi nhớ cao như núi
Trái tim họ nở hoa
Thơm những mùa ở phố
Thơm những mùa ở quê.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin cũ hơn

LỜI NGỎ

  Hội nhóm Quán Chiêu Văn là nơi dành cho những người yêu thích văn chương và viết lách lui tới giao lưu sinh hoạt và chia sẻ cùng nhau về sở thích. Thành viên tự nguyện tham gia, không phân biệt vùng miền, tuổi tác, giới tính, nghề nghiệp và vị trí công tác... Tất cả thành viên đều...

Thăm dò ý kiến

Bạn biết gì về Quán Chiêu Văn?

Thống kê
  • Đang truy cập6
  • Hôm nay1,360
  • Tháng hiện tại33,309
  • Tổng lượt truy cập4,123,838
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây